Hóa ra phương pháp để đạt mục đích trong cuộc sống thật đơn giản, cứ tuần tự, từng bước, đừng nhảy vọt từ số 1 đến số 10. Câu chuyện 6. Có một con gà nhỏ đang tìm cách phá vỏ trứng để chui ra, nó chần chừ e ngại thò đầu ra ngoài ngó nghiêng xem xét sự đời. Đúng vậy, bởi người làm chủ cuộc đời mình, chính là người sống có mục đích của riêng mình, không chờ đợi dựa dẫm vào người khác. Tính tự lập còn giúp chúng ta tự làm chủ được năng lực, tri thức của bản thân để sử dụng vào những mục đích tốt đẹp. Quan điểm của bạn đối với mọi thứ khác anh ta, thái độ của bạn đối với mọi thứ cũng khác, và ngay cả quan niệm tiêu tiền cũng khác, làm sao hai người có thể ở bên nhau hạnh phúc. Hai người chỉ phù hợp để ở bên nhau nếu có cùng quan điểm, từ đó mới có nhiều chủ đề chung. Không muốn khóc cả đời, phụ nữ đừng lấy người đàn ông có 5 đặc điểm này. 2. Chính vì vậy đừng nên phí phạm nó bằng cách sống cuộc đời của kẻ khác. " I always thought of myself as a Humanities person as a kid, but I liked electronics…Then I read something that one of my heroes, Edwin Land of Polaroid, said about the importance of people who could stand at the intersection of humanities and Trên đời, người không biết lắng nghe thì nhiều lắm trong cả công việc và cuộc sống. Hơi đâu mà bực mình? Rơi vô thế bực mình, thì có mà nổi cơn dài dài, hàng ngày, lên tension cấp cứu. Cho nên, cần học cách nhận dạng người không biết lắng nghe, bỏ họ vào những chiếc lồng giải pháp đã dán nhãn của . Có câu châm ngôn rằng “Hãy khiêu vũ như không ai nhìn thấy bạn; hãy yêu như bạn không bao giờ bị tổn thương; hát như không có ai nghe thấy”. Tuyệt đối đừng để lạc mất mong muốn thực sự của bản thân chỉ vì sự đánh giá của người khác, như vậy không đáng, cũng không có được niềm vui thực sự. Đừng sống trong mắt người khác, hãy sống cuộc đời của chính mình. Ảnh Bestie Chúng ta có đang sống trong mắt người khác? Bạn tôi gần đây bỏ ra 1,5 tỷ để mua một chiếc xe mới, từ xa đến tìm tôi chơi. “Cậu nhắn địa chỉ cho tớ, tớ đến đón cậu, chúng ta đi lên núi chơi đi”. Tôi đứng ở đầu ngõ nhìn thấy chiếc BMW sáng chói, mới biết cậu ấy đã đổi xe mới. Tầm này năm ngoái, tôi thấy cậu ấy vẫn còn lái chiếc POLO. “Ồ, cậu giàu thật rồi, đổi BMW luôn!”. Cậu ấy cười ha ha. Trên đường, cậu ấy giới thiệu cho tôi về chiếc xe này, hộp số tự động 8 cấp, nút bấm khởi động, loa Harman Kardon gì gì đó, cũng cho tôi chiêm ngưỡng các tính năng điều khiển và thư giãn của xe. Tôi có cảm giác như mình đang ngồi trên xe của một nhân viên bán xe hơi vậy, bèn cười nói “Tớ biết cậu mua BMW rồi, đổi đề tài khác đi!”. Cậu ấy hơi ngượng ngùng, thật ra chính cậu ấy cũng không muốn mua chiếc xe này, bởi vì cậu ấy thích việt dã, thích tự lái. Đối với cậu ấy mà nói, chiếc SUV thuần túy việt dã mới là thứ mà cậu ấy yêu thích nhất. Cậu ấy kể lại một lần cùng bạn bè đi chơi thảo nguyên và sa mạc, lúc đó cảm thấy nếu một ngày mình có tiền, nhất định phải mua một chiếc Land Cruiser. Khi nói chuyện đó mắt cậu ấy sáng rỡ, tôi nhìn cậu ấy nói về điều mình yêu thích, không biết làm gì hơn, chỉ nhỏ giọng nói “Nếu tớ là cậu, tớ sẽ mua Mitsubishi Pajero, hoặc Toyota Prado”. Cậu ấy nói mình cũng đấu tranh tư tưởng khá lâu, cuối cùng vẫn quyết định mua một chiếc BMW, nguyên nhân thì tôi hiểu rồi. Tôi chợt nhớ đến câu chuyện của Kitano Takeshi. Trước khi Kitano Takeshi nổi tiếng, ông thường mơ tưởng một ngày có tiền nhất định phải lái xe thể thao, ăn nhà hàng sang trọng. Nhưng đến lúc thực sự thành công, ông cảm thấy lái chiếc Porsche cũng không tuyệt như mình nghĩ, bởi vì ông “không nhìn thấy dáng vẻ của mình khi lái Porsche”. Cho nên ông để bạn mình lái, còn mình ngồi taxi đi theo phía sau, còn thường nói với tài xế “Nhìn kìa, đó là xe của tôi”. Chỉ có sống cuộc đời của chính mình mới khiến chúng ta hạnh phúc. Ảnh Pinterest Lúc tôi ở thành phố cũng có một người bạn cùng phòng giống như vậy, tất cả tiền phải tiêu ở những thứ người khác thấy được. Mua quần áo, hầu như đều là hàng hiệu, bộ đồ nào phía trước và sau lưng cũng phải có tên hãng thật to, đứng cách cả cây số cũng thấy, cho dù hôm nào sương mù trời cũng nổi bần bật. Cậu ta cũng thích các sản phẩm điện tử, chỉ cần các công ty công nghệ vừa ra mắt sản phẩm mới gì, dù là không hiệu quả hay không cần thiết, cậu ta trước tiên cũng phải có một cái, rồi đăng lên mạng xã hội để khoe. Cậu ta thích tiệc tùng, ăn là phải vào nhà hàng cao cấp, cho dù phí sinh hoạt của tháng đó thiếu trước hụt sau. Còn tặng quà cho người khác thì dù có phải bán thận, cũng phải là tặng một món quà thật hoành tráng. Tôi nói đùa với cậu ấy “Cảm giác này của cậu giống như đi Starbuck uống một ly cà phê, không chụp một tấm hình mà đăng lên, ly cà phê này chẳng khác gì là uống chùa nhỉ”. Ở tập thứ nhất trong mùa thứ ba của phim truyền hình “Black Mirror” của Anh, nhân vật nữ chính cũng miêu tả chân thực cảnh tượng “sống cuộc sống do người khác chấm điểm”. Cho dù là những việc nhỏ nhặt nhất, hoặc là gặp phải người cực kì đáng ghét, đều phải ứng phó thận trọng để dành được sự yêu thích của người khác, sợ mình làm điều gì sai thì người khác sẽ không thích hoặc không đánh giá tốt nữa. Trong bộ phim có một chi tiết nhỏ mà tôi rất ấn tượng. Nữ nhân vật chính sáng sớm đi uống cà phê, cô ấy cắn một miếng bánh quy, cái bánh đó dở tệ, nhưng cô ấy vẫn để miếng bánh cạnh ly cà phê, rồi chụp một tấm hình như thể đang hưởng thụ cuộc sống tươi đẹp, sau đó đăng lên mạng xã hội. Đối với cô ấy mà nói, đánh giá của người khác quan trọng hơn nhiều so với ly cà phê và chiếc bánh quy của mình. Ở trong một thế giới luôn chấm điểm người khác, ai cũng ra sức tô vẽ cuộc sống của mình, dường như chỉ có vậy mới có thể bù đắp sự thiếu hụt của mình trong mắt những người khác. Người chín chắn không sống vì ánh nhìn của người khác Sống cho người khác xem, ảnh hưởng lớn nhất đối với cuộc sống của chúng ta là sự ghen tỵ và so sánh, sau đó là lạc mất chính mình. Từng có một độc giả chạy tới khóc kể lể với tôi, bạn gái chê anh ta nghèo, đòi chia tay với anh ta, rồi hỏi tôi phải làm sao đây. Tôi nói vậy thì từ biệt đi cho hai bên bớt phiền muộn, mỗi người đều vui vẻ, từ nay về sau trời cao đất rộng, chúc cô ấy hạnh phúc. Đôi khi nên nhớ, chúng ta vì đánh giá quá cao chính mình, nên mới càng để ý đến ánh mắt của người khác. Ảnh Pinterest Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói “Không được, tôi nhất định phải chứng minh cho cô ấy thấy, cô ấy bỏ tôi là điều tiếc nuối nhất trong đời cô ấy, tôi nhất định sẽ phất lên như diều gặp gió, sau đó cưới một người vợ tốt hơn, rồi đi gặp cô ấy để cho cô ấy hối hận”. Sau đó tôi kể cho anh ta nghe một câu chuyện mà tôi từng chứng kiến Có một đôi từng yêu nhau sâu đậm, bởi vì người con trai muốn đánh liều đến thành phố lớn làm ăn, cũng muốn mang bạn gái đi cùng, thế nhưng cô gái thì muốn ở lại làng quê ổn định cuộc sống, cuối cùng họ chia tay. Người con trai sau khi công thành danh toại, anh ta đến nhà của cô gái để chứng minh cho cô gái thấy, muốn khiến cho cô gái hối hận về lựa chọn của mình, nhưng lại phát hiện ra cô gái kia cũng sống rất hạnh phúc. Đôi khi nên nhớ, chúng ta vì đánh giá quá cao chính mình, nên mới càng để ý đến ánh mắt của người khác. Giống như một người nào nó viết trên mạng “Tôi rất sợ bị người khác chụp ảnh, vô cùng sợ. Có lúc nhìn ảnh chụp xong mà muốn khóc, tại sao mình chụp nhìn ra thế này, tôi không tin tôi trông như thế này. Sau đó người khác nhìn thử, còn tỉnh rụi nói, bình thường mà, cậu lúc nào chẳng thế. Trời ơi, những lúc đó cảm giác như cả thế giới sụp đổ vậy!”. Tôi từng đăng một tấm hình tự chụp trên mạng, chụp tôi lấy hai sợi dây từ áo hoodie cắm vào lỗ mũi mình, còn ghi bình luận “Cuối cùng cũng đã biết công dụng của hai sợi dây này”. Rất nhiều bạn bè nhắn lại “Này, cậu cũng còn có fan hâm mộ, chú ý hình tượng chút đi”; “Nhìn tấm hình này của cậu, tôi quyết định bấm nút bỏ theo dõi”. Scotland có một câu châm ngôn “Hãy khiêu vũ như không ai nhìn thấy bạn; hãy yêu như bạn không bao giờ bị tổn thương; hát như không có ai nghe thấy”. Tuyệt đối đừng để lạc mất mong muốn thực sự của bản thân chỉ vì sự đánh giá của người khác, như vậy không đáng, cũng không có được niềm vui thực sự. Không có con đường dẫn đến hạnh phúc, bởi vì hạnh phúc là một con đường. Tuệ Tâm Biên dịch Có câu châm ngôn rằng “Hãy khiêu vũ như không ai nhìn thấy bạn; hãy yêu như bạn không bao giờ bị tổn thương; hát như không có ai nghe thấy”. Tuyệt đối đừng để lạc mất mong muốn thực sự của bản thân chỉ vì sự đánh giá của người khác, như vậy không đáng, cũng không có được niềm vui thực sự. Đừng sống trong mắt người khác, hãy sống cuộc đời của chính mình. Ảnh Bestie Bạn tôi gần đây bỏ ra 1,5 tỷ để mua một chiếc xe mới, từ xa đến tìm tôi chơi. “Cậu nhắn địa chỉ cho tớ, tớ đến đón cậu, chúng ta đi lên núi chơi đi”. Tôi đứng ở đầu ngõ nhìn thấy chiếc BMW sáng chói, mới biết cậu ấy đã đổi xe mới. Tầm này năm ngoái, tôi thấy cậu ấy vẫn còn lái chiếc POLO. “Ồ, cậu giàu thật rồi, đổi BMW luôn!”. Cậu ấy cười ha ha. Trên đường, cậu ấy giới thiệu cho tôi về chiếc xe này, hộp số tự động 8 cấp, nút bấm khởi động, loa Harman Kardon gì gì đó, cũng cho tôi chiêm ngưỡng các tính năng điều khiển và thư giãn của xe. Tôi có cảm giác như mình đang ngồi trên xe của một nhân viên bán xe hơi vậy, bèn cười nói “Tớ biết cậu mua BMW rồi, đổi đề tài khác đi!”. Cậu ấy hơi ngượng ngùng, thật ra chính cậu ấy cũng không muốn mua chiếc xe này, bởi vì cậu ấy thích việt dã, thích tự lái. Đối với cậu ấy mà nói, chiếc SUV thuần túy việt dã mới là thứ mà cậu ấy yêu thích nhất. Cậu ấy kể lại một lần cùng bạn bè đi chơi thảo nguyên và sa mạc, lúc đó cảm thấy nếu một ngày mình có tiền, nhất định phải mua một chiếc Land Cruiser. Khi nói chuyện đó mắt cậu ấy sáng rỡ, tôi nhìn cậu ấy nói về điều mình yêu thích, không biết làm gì hơn, chỉ nhỏ giọng nói “Nếu tớ là cậu, tớ sẽ mua Mitsubishi Pajero, hoặc Toyota Prado”. Cậu ấy nói mình cũng đấu tranh tư tưởng khá lâu, cuối cùng vẫn quyết định mua một chiếc BMW, nguyên nhân thì tôi hiểu rồi. Tôi chợt nhớ đến câu chuyện của Kitano Takeshi. Trước khi Kitano Takeshi nổi tiếng, ông thường mơ tưởng một ngày có tiền nhất định phải lái xe thể thao, ăn nhà hàng sang trọng. Nhưng đến lúc thực sự thành công, ông cảm thấy lái chiếc Porsche cũng không tuyệt như mình nghĩ, bởi vì ông “không nhìn thấy dáng vẻ của mình khi lái Porsche”. Cho nên ông để bạn mình lái, còn mình ngồi taxi đi theo phía sau, còn thường nói với tài xế “Nhìn kìa, đó là xe của tôi”. Chỉ có sống cuộc đời của chính mình mới khiến chúng ta hạnh phúc. Ảnh Pinterest Lúc tôi ở thành phố cũng có một người bạn cùng phòng giống như vậy, tất cả tiền phải tiêu ở những thứ người khác thấy được. Mua quần áo, hầu như đều là hàng hiệu, bộ đồ nào phía trước và sau lưng cũng phải có tên hãng thật to, đứng cách cả cây số cũng thấy, cho dù hôm nào sương mù trời cũng nổi bần bật. Cậu ta cũng thích các sản phẩm điện tử, chỉ cần các công ty công nghệ vừa ra mắt sản phẩm mới gì, dù là không hiệu quả hay không cần thiết, cậu ta trước tiên cũng phải có một cái, rồi đăng lên mạng xã hội để khoe. Cậu ta thích tiệc tùng, ăn là phải vào nhà hàng cao cấp, cho dù phí sinh hoạt của tháng đó thiếu trước hụt sau. Còn tặng quà cho người khác thì dù có phải bán thận, cũng phải là tặng một món quà thật hoành tráng. Tôi nói đùa với cậu ấy “Cảm giác này của cậu giống như đi Starbuck uống một ly cà phê, không chụp một tấm hình mà đăng lên, ly cà phê này chẳng khác gì là uống chùa nhỉ”. Ở tập thứ nhất trong mùa thứ ba của phim truyền hình “Black Mirror” của Anh, nhân vật nữ chính cũng miêu tả chân thực cảnh tượng “sống cuộc sống do người khác chấm điểm”. Cho dù là những việc nhỏ nhặt nhất, hoặc là gặp phải người cực kì đáng ghét, đều phải ứng phó thận trọng để dành được sự yêu thích của người khác, sợ mình làm điều gì sai thì người khác sẽ không thích hoặc không đánh giá tốt nữa. Trong bộ phim có một chi tiết nhỏ mà tôi rất ấn tượng. Nữ nhân vật chính sáng sớm đi uống cà phê, cô ấy cắn một miếng bánh quy, cái bánh đó dở tệ, nhưng cô ấy vẫn để miếng bánh cạnh ly cà phê, rồi chụp một tấm hình như thể đang hưởng thụ cuộc sống tươi đẹp, sau đó đăng lên mạng xã hội. Đối với cô ấy mà nói, đánh giá của người khác quan trọng hơn nhiều so với ly cà phê và chiếc bánh quy của mình. Ở trong một thế giới luôn chấm điểm người khác, ai cũng ra sức tô vẽ cuộc sống của mình, dường như chỉ có vậy mới có thể bù đắp sự thiếu hụt của mình trong mắt những người khác. Người chín chắn không sống vì ánh nhìn của người khác Sống cho người khác xem, ảnh hưởng lớn nhất đối với cuộc sống của chúng ta là sự ghen tỵ và so sánh, sau đó là lạc mất chính mình. Từng có một độc giả chạy tới khóc kể lể với tôi, bạn gái chê anh ta nghèo, đòi chia tay với anh ta, rồi hỏi tôi phải làm sao đây. Tôi nói vậy thì từ biệt đi cho hai bên bớt phiền muộn, mỗi người đều vui vẻ, từ nay về sau trời cao đất rộng, chúc cô ấy hạnh phúc. Đôi khi nên nhớ, chúng ta vì đánh giá quá cao chính mình, nên mới càng để ý đến ánh mắt của người khác. Ảnh Pinterest Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói “Không được, tôi nhất định phải chứng minh cho cô ấy thấy, cô ấy bỏ tôi là điều tiếc nuối nhất trong đời cô ấy, tôi nhất định sẽ phất lên như diều gặp gió, sau đó cưới một người vợ tốt hơn, rồi đi gặp cô ấy để cho cô ấy hối hận”. Sau đó tôi kể cho anh ta nghe một câu chuyện mà tôi từng chứng kiến Có một đôi từng yêu nhau sâu đậm, bởi vì người con trai muốn đánh liều đến thành phố lớn làm ăn, cũng muốn mang bạn gái đi cùng, thế nhưng cô gái thì muốn ở lại làng quê ổn định cuộc sống, cuối cùng họ chia tay. Người con trai sau khi công thành danh toại, anh ta đến nhà của cô gái để chứng minh cho cô gái thấy, muốn khiến cho cô gái hối hận về lựa chọn của mình, nhưng lại phát hiện ra cô gái kia cũng sống rất hạnh phúc. Đôi khi nên nhớ, chúng ta vì đánh giá quá cao chính mình, nên mới càng để ý đến ánh mắt của người khác. Giống như một người nào nó viết trên mạng “Tôi rất sợ bị người khác chụp ảnh, vô cùng sợ. Có lúc nhìn ảnh chụp xong mà muốn khóc, tại sao mình chụp nhìn ra thế này, tôi không tin tôi trông như thế này. Sau đó người khác nhìn thử, còn tỉnh rụi nói, bình thường mà, cậu lúc nào chẳng thế. Trời ơi, những lúc đó cảm giác như cả thế giới sụp đổ vậy!”. Tôi từng đăng một tấm hình tự chụp trên mạng, chụp tôi lấy hai sợi dây từ áo hoodie cắm vào lỗ mũi mình, còn ghi bình luận “Cuối cùng cũng đã biết công dụng của hai sợi dây này”. Rất nhiều bạn bè nhắn lại “Này, cậu cũng còn có fan hâm mộ, chú ý hình tượng chút đi”; “Nhìn tấm hình này của cậu, tôi quyết định bấm nút bỏ theo dõi”. Scotland có một câu châm ngôn “Hãy khiêu vũ như không ai nhìn thấy bạn; hãy yêu như bạn không bao giờ bị tổn thương; hát như không có ai nghe thấy”. Tuyệt đối đừng để lạc mất mong muốn thực sự của bản thân chỉ vì sự đánh giá của người khác, như vậy không đáng, cũng không có được niềm vui thực sự. Không có con đường dẫn đến hạnh phúc, bởi vì hạnh phúc là một con đường. . Tuệ Tâm biên dịch Tinh Hoa Filed under Lối sống, Sống vui, Thái độ, Điểm báo Tagged Hãy sống thực cho mình, Lối sống chạy theo người Steve Job – từng nói rằng “Thời gian là hữu hạn, vì thế đừng lãng phí nó để sống cuộc đời của một người khác”. Việc sống mà không có sứ mệnh sẽ khiến cuộc đời trở nên vô nghĩa và trống rỗng. Bạn sẽ thường xuyên cảm thấy mình bị mắc kẹt trong một vòng luẩn quẩn mà không có một lối thoát.” Rất nhiều người không hài lòng với công việc nhưng không dám từ bỏ. Rất nhiều người giàu có nhưng cuộc sống lại chẳng hề vui vẻ. Trong khi có nhiều người, tiền bạc chỉ ở mức bình thường nhưng trông họ lúc nào cũng hạnh phúc. Có khó hiểu không? Đã bao giờ bạn cho mình thời gian ngồi lại suy nghĩ nghiêm túc về những gì mình thật sự yêu thích? Bạn có đang cảm thấy vui vẻ với cuộc sống này? Bạn có cảm thấy yêu thích công việc này? Bạn muốn đạt được điều gì? Đâu là những thứ bạn muốn loại bỏ? Hầu hết, vâng hầu hết những người mình đặt câu hỏi đều không làm được việc này. Họ chấp nhận những thứ đã và đang có như một thứ “nên” làm, thay vì dành thời gian để tìm hiểu những gì họ “muốn” làm. Họ không biết mình cần cố gắng vì điều gì ngoài việc kiếm tiền để nuôi sống bản thân. Họ dễ dàng bị chi phối bởi những người khác. Cha mẹ muốn họ phải học trở thành bác sĩ trong khi họ lại muốn trở thành cô giáo. Gia đình muốn họ phải luôn đáp ứng nhu cầu trong khi nhu cầu của họ thì chẳng được quan tâm. Và họ chỉ biết ngoan ngoãn nghe theo những đòi hỏi ấy, phản chiếu sở thích, giá trị và niềm tin của người khác mà KHÔNG THỂ LÀ CHÍNH MÌNH. Bạn biết không mỗi người trong chúng ta đều có những điều đặc biệt, những sở thích hay điểm mạnh, điểm yếu khác nhau. Và nó cũng khiến cho con đường của mỗi người khác nhau. Vì thế, đừng mãi chỉ đi trên con đường của người khác hay sống trong vòng lặp không lối thoát. Hãy dừng lại, dành thời gian cho để khám phá ra giá trị của bản thân mình. “Hãy bước đi và trải nghiệm khi còn có thể. Nếu không, bạn sẽ cảm thấy tiếc khi không còn có thể bước đi.” Hãy bước ra khỏi vỏ bọc nhàm chán của bản thân, thoát ra khỏi vùng an toàn để học hỏi, khám phá cảm nhận về mọi điều xung quanh. Nếu bạn muốn trở thành một người phụ nữ độc lập, hãy học cách kiến tiền. Nếu bạn muốn trở thành một cây viết nổi tiếng hãy bắt đầu viết lên những tác phẩm của riêng mình. Nếu bạn muốn trở thành một người thú vị, hãy tích lũy những trải nghiệm. Nếu bạn muốn… Đừng muốn nữa, hãy hành động đi. Dành thời gian nhìn sâu vào bên trong để lắng nghe tiếng nói của bản thân, lắng nghe những phản hồi từ tiềm thức. Để rồi lựa chọn con đường và từng bước thực hiện nó. Không cần phải nóng vội, hãy đi từng bước nhỏ, đều đặn, chậm mà chắc. Hãy biến nó thành một niềm vui nho nhỏ trong cuộc sống tẻ nhạt hàng ngày rồi dần dần phát triển nó lớn hơn, lớn hơn và biến nó thành cuộc sống của bạn. Mình đã mất hơn 5 năm để có thể nhận ra con đường của bản thân. Nhưng bạn hoàn toàn có thể rút ngắn thời gian ấy xuống nếu chịu khó tìm hiểu, lắng nghe tiếng nói bên trong mình. Và mình tin rằng, việc các bạn ở đây, đọc bài viết này chứng tỏ các bạn rất yêu thích viết lách. Vậy thì hãy bắt đầu xây nên sự nghiệp viết lách của riêng mình bằng cách viết và chia sẻ đều đặn hơn mỗi ngày trôi qua của các bạn đều là một ngày ý nghĩa! ———- Bài viết được lấy cảm hứng từ một học viên trong khóa coaching của mình. Em đã quyết định thay đổi cuộc sống công chức nhàm chán bằng viết lách chỉ với một chiếc điện thoại mà vẫn đang hoàn thành rất tốt các bài tập. Mình tin chỉ với những bắt đầu nhỏ bé như vậy, cuộc sống của em ấy đã trở nên thú vị hơn rất nhiều! 01/05/2019 0913 AM Sống Cuộc đời này ngắn lắm, cuộc sống của bạn chính bạn mới là người hiểu rõ nhất, cần gì phải mệt mỏi quan tâm đến quan điểm người khác. Một giọt nước trong đại dương mênh mông, một hạt cát trên bãi biển, bạn cũng không coi trọng đến thế, vậy cần gì để ý đến cách nhìn của người khác chứ?Ánh sáng phía sau sao băng, chiếc lá bị gió cuốn trôi, thế giới đều đang biến đổi, cần gì phải chìm đắm trong những câu chuyện đã xảy ra ngày hôm qua? Cuộc sống diễn ra ở đây, không phải nơi khác, chính trong cách bạn cảm nhận, chứ không phải trong ánh nhìn của người khác. Tagore từng nói "Nếu bạn khóc vì đánh mất mặt trời, như vậy bạn sẽ bỏ lỡ cả những vì sao." Đừng sống theo đôi mắt người khác Mọi sự cảm động trên thế giới này không cần phải đem ra so sánh với nhau, vẻ đẹp của cuộc sống cũng không cần người khác đến định nghĩa. Mỗi người đều có cách nhìn riêng, mỗi người đều có đặc sắc riêng. Cuộc sống không phải đề toán học, không có đáp án chắc chắn. Cuộc sống cũng không phải một mẫu thiết kế cố định. Thế giới thú vị, bởi vì chúng có nhiều điểm khác biệt. "Ta không phải cá làm sao biết được niềm vui của cá", đừng quan tâm đến đánh giá của người khác, cuộc sống của mình thì chính mình từ vượt qua, bọn họ cũng không thể thay thế bạn. Đời chính là ly nước, nước trong hay đục, nước ấm hay lạnh, đều do bạn quyết định, bạn cảm nhận. Ly nước tuy có nóng đi nữa, đợi lát nguội hãy uống là được rồi, cần gì phải bực dọc, chỉ cần bạn thấy hạnh phúc, đó mới là cuộc sống. Cuộc sống chẳng qua chỉ là một quá trình dài mà bản thân tự tranh đấu với bên ngoài và chính nội tâm của mình. Cuộc sống người khác trông thật thú vị, thật rực rỡ, nhưng vậy thì sao? Có thể nó không phù hợp với bạn. Người có năng lực cao nhất, trước tiên nên đem lại hạnh phúc cho bản thân trước đã. Trang Tử từng cảm thán rằng "Khoảng cách giữa đời người và thế giới, giống như một chú ngựa trắng, đột nhiên băng qua con đường vắng mà thôi." Cuộc sống ngắn ngủi, nhưng nó lại vội vàng trải qua đã nhiều thập kỉ. Nếu trong mấy chục năm ngắn ngủi còn được sống đó phải tuân theo cách nhìn của người khác để sống cuộc đời của mình. Như vậy quả thật quá đau khổ rồi. Trang Tử từ chối lời mời của vua Sở, thích sống một cuộc sống như chú rùa trên bùn, đó là vì muốn kiên trì theo ý tưởng và niềm tin của riêng mình. Thế nên, đừng sống theo cách nhìn của người khác nữa, khiến bản thân hài lòng mới là điều quan trọng nhất. Đừng sống theo cảm xúc bản thân Không cần quá vui, cũng không cần quá sầu. Đừng để cảm xúc ảnh hưởng đến bạn, đời người sợ nhất là bị đắm chìm trong cảm xúc của bản thân. Có rất nhiều người phải chịu thất bại, không phải vì họ không đủ khả năng, mà vì họ cứ mãi đắm chìm trong quá khứ mà không chịu đối mặt với tương lai. Có rất nhiều người sau khi thành công lại bị té ngã từ trên vách đá, phải đối mặt với thất bại thêm lần nữa. Đó là vì có một số người quá tự mãn về những thứ mình tạm thời có được đó, mà quên đi cần phải cố gắng hơn nữa, cũng quên đi cách kiểm soát cảm xúc bản thân. Cũng có người từng nói "Anh hùng thật sự là người có thể kiểm soát cảm xúc của chính mình. Thất bại không quá đau khổ, thành công không quá tự mãn." Một người đàn ông đi tàu ra sông. Sau đó nhìn thấy có một con tàu khác đang trôi đến và sắp đụng vào tàu mình, anh ta mới hoảng hốt hét toáng lên, kết quả phát hiện con tàu kia là một con tàu trống rỗng, nó cũng không đụng vào tàu anh ta mà bị sóng đánh dạt về hướng khác. Trên thực tế, cảm xúc con người cũng giống như con tàu trống này. Nếu bạn không kiểm soát được nó và để nó lan tràn, vậy sẽ rất nguy hiểm. Trên đường đời, đừng để cảm xúc bản thân khống chế chính mình, hãy làm chủ cảm xúc. Đối mặt với thất bại, có đủ dũng khí đứng lên, chạm mốc thành công, luôn có sức mạnh nhất định để chống chọi, không tự kiêu, cũng không dễ cúi đầu chịu thua. Biết cách làm trống tâm trí của bạn, đừng nên sống theo cảm tính quá nhiều. Cuộc sống của bạn do bạn làm chủ, nên chỉ cần chính mình thấy vui và hạnh phúc là được, đánh giá ác ý của người khác không cần để ý. Hôm qua đã qua, ngày mai chưa tới, chỉ có hôm nay, là vui vẻ hay buồn khổ, tự bạn hãy quyết định đi. Bạn có thể tự mình mở ra ngày mai tốt đẹp, không cần theo định nghĩa người khác đưa, kiềm chế cảm xúc, cảm tính và lý tính đều phải song hành. Là vui vẻ hay đau khổ, mọi thứ đều sẽ trôi qua. Theo Trí Thức Trẻ Copy link Link bài gốc Lấy link! Mỗi người sinh ra đều phải tự chịu trách nhiệm về cuộc sống của mình. Nếu bạn chỉ mải mê sống để vừa lòng người khác, bạn sẽ chẳng bao giờ tìm được chính mình. Đã được ban cho cuộc đời này, hãy cố gắng sống sao cho không phí phạm thời gian, sống và gạt bỏ những thị phi của thế giới bên ngoài. Bạn bị người khác chê cười vì họ cho rằng bạn thấp kém, không cùng chung thế giới và đẳng cấp với họ. Nhưng họ đâu biết được rằng mỗi người đều có một cá tính riêng, chẳng ai giống ai, và nếu có giống thì sẽ bị đánh đồng mãi mãi. Bạn là bạn và không ai có thể thay thế bạn, hãy tin rằng họ đang sống dập khuôn mất đi cái tôi cá nhân chứ không phải do bạn. Có một điều mà ai cũng phải đồng tình rằng lời nói có tính sát thương cao hơn hành động. Nếu bạn nghe được một vài lời bâng quơ không vừa lòng, bạn sẽ càng bị tổn thương cao hơn là những gì bạn nhìn thấy. Không ai sống thay bạn ngay cả những người mà bạn tin tưởng, thương yêu nhất. Chỉ có bạn mới có quyền chịu trách nhiệm với cuộc đời mình vì vậy đừng bao giờ đặt vận mệnh của mình vào người khác. Buồn đến mấy cũng có lúc sẽ hết, đứng lên và nhìn lại nỗi đau đó chúng ta mới có thể trưởng thành được. Miệng là của người khác họ có quyền được nói, ngược lại tai là của mình, nghe cái gì là do mình chọn lọc. Thay vì nghe những lời chê bai đau lòng, hãy chọn lọc những điều tốt đẹp để mà lắng nghe và hành động. Chúng ta sinh ra là để hưởng thụ cuộc sống tươi đẹp này, không phải sinh ra do ý muốn của ai. Đừng để bản thân quá thiệt thòi vì suy nghĩ cho người khác quá nhiều. Có những việc mình càng giải thích thì nó càng sai, vậy chẳng có lý do gì mình phải nói ra nhiều làm chi cho mệt. Mình biết và tin tưởng và bản thân là đủ. Đây là một trong những ký năng giao tiếp quan trọng của cuộc đời. Đôi khi có những tai họa do chính sự vội vàng và vô tâm trong câu nói mà khiến ta gặp họa. Trước khi nói hãy học cách suy nghĩ thật chín chắn và kỹ càng, đừng để “cái miệng làm hại cái thân”. Sai lầm lớn nhất của con người là không bao giờ kiềm chế cảm xúc, họ sống quá bản năng, có những việc chỉ vì đôi chút bốc đồng mà làm hỏng đại sự. Chỉ cần con người có quan hệ với nhau thì dù thân thiết cũng sẽ có lúc cãi vã, đó là quy luật, vì vậy đừng để sự tức giận lấn át lý trí, chỉ khi có mâu thuẫn chúng ta mới có bài học và sự phát triển. Đừng bao giờ cho phép bản thân sống vì miệng đời. Bởi có lẽ chẳng ai thật lòng từ đầu đến cuối, khi bạn có tất cả thì bạn là thần tượng của họ, họ cho bạn nghe những lời hay ý đẹp, khi bạn không còn gì thì bạn cũng chỉ là kẻ tầm thường trong câu chuyện của họ mà thôi.

đừng sống cuộc đời của người khác